a) Ta có: {AB⊥CIAB⊥DI⇒AB⊥(ICD)⇒AB⊥IJ (1)
{CD⊥AJCD⊥BJ⇒CD⊥(JAB)⇒CD⊥IJ (2)
Từ (1) và (2) suy ra IJ là đoạn vuông góc chung của AB và CD.
Trong ΔAIJ, ta có:
IJ2=AJ2−AI2=(a√32)2−(a2)2=a22⇒IJ=a√22
b) Nhận xét rằng với phép đối xứng qua trục IJ thì:
{DIJ(A)=BDIJ(C)=D⇒DIJ(ABCD)=BADC
⇒IJ là trục đối xứng của ABCD.
Từ đó suy ra tứ diện có ba trục đối xứng là các đường thẳng nối trung điểm của hai cạnh đối diện.
c) Nhận xét rằng (ICD) là mặt phẳng trung trực của cạnh AB với phép đối xứng qua mặt phẳng (ICD) thì:
{D(ICD)(A)=BD(ICD)(B)=A⇒D(ICD)(ABCD)=BACD
⇒(ICD) là mặt phẳng đối xứng của ABCD.
Từ đó suy ra tứ diện có sáu mặt phẳng đối xứng là các mặt phẳng trung trực của các cạnh tứ diện.