Tôi thu mình trong chiếc chăn ráchGiọt lệ tình lách cách những hàng miTôi gối đầu vắt tay lên chánMồm lẩm bẩm bao giờ mới có emTôi đứng trước con sông rộng 6 ngàn métTôi gào thét như một thằng điênLòng tự nhủ mình là một thằng điên Để tôi quên mãi cái tên......